tóm tắt nội dung truyện Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi
Văn Vũ đọc một bộ tiểu thuyết mạt thế vô hạn lưu. Nữ chính là một đóa sen trắng
hắc ám trọng sinh, thôi được, tạm chấp nhận vậy. Nam chính là kiểu Long Ngạo
Thiên bá đạo, thôi thì cố đọc vậy, chẳng lẽ lại bỏ dở giữa chừng? Hễ ai chê bai
tác giả, cô đều xông vào phản bác, sợ tác giả drop truyện bỏ chạy mất thì
toi.Cho đến khi đọc đến đoạn một căn cứ cứu nạn bị dị thú tàn phá, các quân nhân
anh dũng hi sinh đến giây phút cuối cùng vẫn bảo vệ người dân sơ tán, trong khi
nữ chính lại lo sợ bí mật về không gian tùy thân mình mới nhặt được bị bại lộ
nên giấu diếm, không chịu cứu người. Cô tức đến mức hắc hóa.Cô bình luận một
tràng dài dưới truyện, tác giả bất lực đáp lại cô một câu: Bút cho cô đấy, cô
viết đi.Thế là Văn Vũ xuyên sách, mang theo cả ngón tay vàng do chính tác giả
ban tặng – hệ thống [Bút Cho Cô, Cô Viết Đi].Biết được chỉ cần đánh quái tích
lũy điểm cống hiến là có thể sửa đổi cốt truyện, cô không nói hai lời xông thẳng
đến căn cứ cứu nạn, lao vào vòng tay của những người quân nhân anh dũng.Đúng như
dự đoán, dị thú ập đến, nhưng lần này cô muốn tất cả những con người đáng mến
này đều được sống!Hoang mạc mênh mông → ruộng dưa bạt ngàn, nguyên liệu nấu ăn
√Tuyết rơi trắng xóa → bông gòn rơi lả tả, áo bông √Muỗi hút máu → muỗi truyền
máu, y tế √…Tác giả: "Tôi van cầu cô đấy, dừng tay đi, truyện banh chành hết
rồi."Văn Vũ: "Kéo tôi dậy, tôi còn sửa được!"Nội dung nhãn: Cường cường, Hệ
thống. Xuyên sách, Sảng vănTừ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Văn Vũ┃Nhân vật
phụ: Ứng Chuẩn┃Khác: Không gian tùy thân, kiến thiết cơ sởLập ý: Vĩnh không từ
bỏ