tóm tắt nội dung truyện Hoài Dương Năm Ấy Có Người Nhớ Mong
Trường An tháng Chạp lạnh lẽo hơn ta tưởng tượng, gió rét như dao cứa vào da
thịt, đau đến buốt giá.Ta khoác áo choàng dày cộm mà vẫn thấy khó chịu, nào biết
đám dân đen đứng xem náo nhiệt bên pháp trường giữa trời đông giá rét này có
nghị lực gì.A Kiều chạy đến bên cạnh ta, nhét một chiếc lò sưởi vào tay ta, lại
giúp ta chỉnh áo choàng, dựng cổ áo che kín mặt. Ta khẽ nói lời cảm tạ, tiếp tục
nhìn chằm chằm vào đài hành hình không chớp mắt.Đây là buổi xử trảm cuối cùng
của mùa đông năm nay.Người bị trói quỳ trên kia là gia gia, gia mẫu và huynh
trưởng của ta. Người ngồi trên đài cao giám trảm chính là vị hôn phu cũ của ta -
Lâm Ân Diễm.Một sự kết hợp vừa kỳ lạ vừa nực cười, người nam nhân ta yêu nhất
lại đích thân hạ lệnh xử tử người thân của ta.Những kẻ hầu người hạ quen thuộc
trước kia của ta, cùng đám quan lại Hoài Dương bị liên lụy vào vụ mưu phản này
đã lần lượt bị chém đầu, thi thể không đầu không chiếu manh vứt lên bãi tha ma
ngoài thành. Gia gia, gia mẫu và huynh trưởng của ta cũng sẽ không được đối xử
tốt hơn họ.Ánh mắt trống rỗng của ta rời khỏi người thân đang cúi đầu, rơi trên
người Lâm Ân Diễm. Hắn như cảm nhận được điều gì, ngừng nói chuyện với thuộc hạ,
quay đầu nhìn ta. Khi ánh mắt chạm nhau, ta thấy trong mắt hắn hiện lên vẻ lo
lắng, khẽ lắc đầu với ta. Ta biết ý hắn là muốn ta về phủ, đừng tự làm khổ mình
ở đây.