tóm tắt nội dung truyện Công Chúa Sáng Mắt Rồi! - Tứ Niên
Sau khi rơi xuống vách núi, đôi mắt ta đã mất đi thị lực và được Phong Dật cứu
giúp.Vì món nợ cứu mạng ấy, ta dây dưa với Phong Dật suốt một năm trời.Cho đến
khi nghe hắn cười cợt tại yến tiệc: "Công chúa thì đã sao? So với con chó ta
nuôi còn phiền phức hơn gấp bội!"Ta cố nén nỗi đau đớn như dao cắt vào tim, bày
tỏ lòng mình với hắn lần cuối.Hắn lạnh lùng cười nhạt, lời nói như lưỡi đao sắc
bén: "Công chúa ngã đến hỏng đầu rồi chăng? Ta cứu nàng khi nào? Cứ lấy lý do
này lặp đi lặp lại, nàng không biết mệt sao?"Sau đó, ta điều tra và phát hiện
rằng, người cứu ta năm đó quả thật không phải hắn.Không chút luyến tiếc, ta lập
tức dứt khoát rời đi.Trong ngày đại hôn của ta và huynh trưởng hắn, giữa yến
tiệc linh đình, Phong Dật với đôi mắt đỏ ngầu xông đến cướp dâu.