Chap
… Kẹt…
- Vào đi!-Giọng của anh tôi vang lên.
- Ờ!-Giọng nam khác mà của ai thì tôi không biết.
- Ở khách sạn làm gì! Mày cứ sang nhà tao mà ở! Mà mày ra lâu chưa?
- Mới thôi!
Tôi đang ở trong bếp phụ mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà nghe thấy tiếng lạ liền ngó đầu ra coi thì bị mẹ tôi quát.
- Đừng có hóng!
- Bạn anh hả mẹ?-Tôi tò mò.
- Thế thằng Tùng nó không nói với con à?
- Không! Chẳng nói gì với con cả mẹ ạ!
Rồi mẹ tôi lại quay vào tiếp. Bề nước ra mời khách.
- Em mời anh ạ!-Tôi đưa cốc nước cho bạn của anh tôi lễ phép.
- Chưa cho người ta ăn sáng đã mời nước thì sống bằng răng à?-Anh tôi quay sang nhăn nhó.
- Phép lịch sự thì phải mời thôi!-Tôi quay ra làu bàu.
- Ơ!-Anh kia lên tiếng. Cái cô này!
- Ơ! Hóa ra là ấy!-Tôi quay sang ngỡ ngàng cái người ở quán phở đây mà. Sao anh lại vào nhà tôi.
- Mày hỏi ngu thế?-Anh nói giọng khinh khỉnh. Bạn tao đấy! Thế mày quen nó à!-Rồi quay sang nhìn cái cậu bạn.
- Ờ! Gặp lần rồi, ở tiệm quần áo, ở quán phở!-Anh ta cười .
- Chà!-Anh tôi lắc lắc cái đầu.
- Anh chà cái gì?-Tôi quay sang hỏi.
- Tao làm gì kệ tao!-Anh tôi gắt lên, rồi quay sang nhìn thằng bạn. Mày biết nó thế nào chưa?
- Chưa! Chưa biết cả tên luôn.
- Ờ! Đây là em tao, tên là Trang nhưng tao gọi là Cùn!-Anh chỉ tay về phía tôi. Ê Cùn!
- Gọi gì!-Tao vừa xem tivi vừa trả lời.
- Đừng có thái độ! Quay ra đây! Đây là bạn tao, tên là Duy, mà phải gọi là anh đấy!
- Biết rồi!-Tôi nói giọng uể oải
Đúng lúc đó giọng mẹ tôi vọng từ trong bếp vọng ra gọi chúng tôi vào ăn cơm. Hôm nay bố tôi cũng ở nhà. Tết rồi, tôi không muốn mình phải nghĩ nhiều về ông ý nên cũng chẳng mấy đau đầu lắm. Cả nhà ngồi vào bàn cùng với anh Duy Anh, mẹ tôi mở lời trước.
- Lâu lắm mới thấy con ra đây chơi! Dạo này thế nào rồi hả Duy!
- Dạ! Con vẫn bình thường! Tết này con ra đây chơi làm phiền bác quá ạ!
- Phiền gì đâu!-Bố tôi lên tiếng- Con lên chơi là vui lắm rồi! Thế bố mẹ con có định về nước nữa không?
- Dạ có! Giữa năm bố mẹ con sẽ về! Ra Tết con cũng sẽ thuê trọ ở lại Hà Nội học!
- Vậy thì tốt quá!-Anh tôi vỗ vai anh Duy . Mày học cùng trường tao nhé!
- Tất nhiên, tao làm thủ tục cả rồi!
- Nhanh thế!
- Tao mà lại!
Bạn Đọc Truyện Có Thứ Hạnh Phúc Gọi Là Chờ Đợi Không Nhỉ? Sẽ Được Dẫn Dắt Vào Một Thế Giới Đầy Màu Sắc, Hấp Dẫn Và Kịch Tính. Những Tình Tiết Lôi Cuốn, Nhân Vật Sống Động Cùng Cốt Truyện Cuốn Hút Sẽ Khiến Bạn Không Thể Rời Mắt. Khám Phá Ngay Để Trải Nghiệm Những Cung Bậc Cảm Xúc Tuyệt Vời!