Tác giả: Dã Bắc
Thể loại: Dị Năng, Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Truyện Sủng, Hài Hước, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Tác giả: Nhu Mễ Thủy Tinh Cao
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Đô Thị, Trọng Sinh
Tác giả: Tôi Muốn 10 Điểm Văn
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
[Tác giả Tình Tuyết]
Bạn đang đọc truyện Ngược Đãi Cô Vợ Nhỏ của tác giả Tình Tuyết. Hắn nói rằng hắn kết hôn với cô là vì cô rất giống “cô ấy”
[ZHIHU] Có câu chuyện nhỏ ngọt nào không
Tác giả: Trương Nhược Dư (张若妤)
Tác giả: Thịnh Vãn Phong
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, Kim bài đề cử, 1v1, Thị giác nữ Mất trí nhớ
Hơi u ám, không dính khói lửa nhân gian công x lưu manh, bao che khuyết điểm, kiên cường thụ Chỉ muốn viết một câu truyện về cuộc sống yên bình. Chủ công, thụ sủng công, thụ theo đuổi công. Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Nhẹ nhàng, Đoản văn, THỤ SỦNG CÔNG
Độ dài: 5 phần siêu ngắn
Dưới cơn mưa, Yến Bạch nói với cô: "Noãn Noãn, chúng ta về nhà thôi." Bạn đang đọc truyện Chỉ Dịu Dàng Với Mỗi Em của tác giả Lựu Liên Hương Thái. Hai năm ở bên nhau, mọi người đều cảm thấy Trì Noãn Noãn và Tiết Ứng Chi đúng là sinh ra để dành cho nhau, thiên tài + thiên tài, đúng là xứng đôi vừa lứa.
Nhưng rồi hai người tan rã, tình cảm kết thúc.
Hắn thân là hoàng tử, yêu cậu, bảo vệ cậu. Thậm chí, vì cậu không tiếc giết cha đoạt vị. Chỉ là, hắn sẽ không biết, tất cả những chuyện này từ đầu đã nằm trong tính toán của người kia. — nhưng thật ra là ngọt. Tác giả: Cố Sở
Biên tập: Thanh Thảo
Mình làm bộ này với hy vọng rằng ở một thế giới song song nào đó, hai người Tiêu Phong – A Châu sẽ được hạnh phúc bên nhau mãi mãi. Tên truyện: [Thiên long bát bộ] A Châu
Tác giả: Huyền Cơ Tiểu Ngư/ Thiên Nhai Lương Trà
Đại mỹ nhân vô tình thả thính mà không hay biết thụ x Con cún lớn ngây thơ đã cong mà không rõ, giữ gìn nam đức công. Giới thiệu
Cố Ký Thanh là người đẹp được toàn bộ khoa Toán của Thanh Đại công nhận, nhan sắc vừa trong sáng lại gợi cảm kia câu hồn đoạt phách, làm u mê biết bao nữ sinh trong trường. Nào ngờ vừa khai giảng không lâu, anh đã tuyên bố mình là Gay, nghe nói đã từng bẻ cong được mấy chàng trai thẳng.
Ân Ân là một đứa trẻ bị vứt bỏ nên từ nhỏ đã chịu đủ loại ức hiếp. Cho đến ngày cô được Ân Lưu Tô nhận nuôi thì mới có được một gia đình, dù giản đơn nhưng rất ấm áp. Ân Lưu Tô sống trong một con hẻm nhỏ, xung quanh đều là những gia đình nghèo khổ, thu nhập chỉ dựa vào việc đi đưa cơm hộp. Khuôn mặt già nua, thu nhập ít ỏi, chỉ dựa vào tính cách mạnh mẽ mà xây nên một khoảng trời cho Ân Ân. Ân Ân rất yêu mẹ, cô cứ tưởng mình có thể vĩnh viễn ở cạnh bà. Nhưng mà sau đó Ân Lưu Tô lại mất tích một cách thần bí, không còn thấy xuất hiện nữa.... Nhiều năm sau này, Ân Ân thi đậu vào trường đại học trọng điểm của cả nước vì muốn theo đuổi đối tượng cô thầm mến đã lâu, Cận Bạch Trạch. Vào ngày sinh viên năm nhất nhập học, vậy mà cô đã gặp lại mẹ của mình, Ân Lưu Tô! Bà không những không hề già đi mà ngược lại còn trở nên trẻ trung hơn nhiều, trông như bằng tuổi với Ân Ân! Cô tết hai bím tóc, xỏ khuyên tai, mặc một cái áo ba lỗ tập luyện đánh nhau với một nhóm nam sinh viên. Ân Lưu Tô trở thành đàn chị năm ba trẻ trung phô trương của Ân Ân. Ân Ân sợ đến ngây người.... Nhưng không chỉ có mỗi chuyện này khiến cô kinh ngạc. Ân Lưu Tô chẳng những là đàn chị xinh đẹp tài năng, mà còn là một nữ tổng giám đốc đã gây dựng sự nghiệp nhiều năm, tài sản kếch xù, là tấm gương vàng của Học viện Kinh tế. Ân Ân mới hiểu được cảm giác biến thành phú nhị đại chỉ trong một đêm. Hôm đó, Ân Lưu Tô ôm bả vai của Ân Ân, miệng ngậm một cọng cỏ, nhìn nam thần đẹp trai nhất của học viện Cận Bạch Trạch đang chơi ở trên sân bóng đối diện. “Tên nhóc này là người con thích ba năm?” Ân Ân đỏ mặt: “Vâng.” “Hình như cậu ấy đang làm nhân viên thực tập ở công ty của mẹ.” Ân Ân kinh ngạc nhìn Ân Lưu Tô, trên mặt tràn đầy dấu chấm hỏi. Ân Lưu Tô phun cọng cỏ ở trong miệng ra, kéo Ân Ân đến trước mặt Cận Bạch Trạch dù cho cô có liều mạng giãy giụa. “Trước mắt cậu là cơ hội cả đời không cần phải phấn đấu.” “Đây là con gái của bà chủ, tới chào hỏi một chút.” Cận Bạch Trạch nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Ân Ân, suy nghĩ vài giây rồi gọi: “Mẹ.” Giới thiệu
Ân Ân là một đứa trẻ bị vứt bỏ nên từ nhỏ đã chịu đủ loại ức hiếp. Cho đến ngày cô được Ân Lưu Tô nhận nuôi thì mới có được một gia đình, dù giản đơn nhưng rất ấm áp. Ân Lưu Tô sống trong một con hẻm nhỏ, xung quanh đều là những gia đình nghèo khổ, thu nhập chỉ dựa vào việc đi đưa cơm hộp. Khuôn mặt già nua, thu nhập ít ỏi, chỉ dựa vào tính cách mạnh mẽ mà xây nên một khoảng trời cho Ân Ân. Ân Ân rất yêu mẹ, cô cứ tưởng mình có thể vĩnh viễn ở cạnh bà. Nhưng mà sau đó Ân Lưu Tô lại mất tích một cách thần bí, không còn thấy xuất hiện nữa.... Nhiều năm sau này, Ân Ân thi đậu vào trường đại học trọng điểm của cả nước vì muốn theo đuổi đối tượng cô thầm mến đã lâu, Cận Bạch Trạch. Vào ngày sinh viên năm nhất nhập học, vậy mà cô đã gặp lại mẹ của mình, Ân Lưu Tô! Bà không những không hề già đi mà ngược lại còn trở nên trẻ trung hơn nhiều, trông như bằng tuổi với Ân Ân! Cô tết hai bím tóc, xỏ khuyên tai, mặc một cái áo ba lỗ tập luyện đánh nhau với một nhóm nam sinh viên. Ân Lưu Tô trở thành đàn chị năm ba trẻ trung phô trương của Ân Ân. Ân Ân sợ đến ngây người.... Nhưng không chỉ có mỗi chuyện này khiến cô kinh ngạc. Ân Lưu Tô chẳng những là đàn chị xinh đẹp tài năng, mà còn là một nữ tổng giám đốc đã gây dựng sự nghiệp nhiều năm, tài sản kếch xù, là tấm gương vàng của Học viện Kinh tế. Ân Ân mới hiểu được cảm giác biến thành phú nhị đại chỉ trong một đêm. Hôm đó, Ân Lưu Tô ôm bả vai của Ân Ân, miệng ngậm một cọng cỏ, nhìn nam thần đẹp trai nhất của học viện Cận Bạch Trạch đang chơi ở trên sân bóng đối diện. “Tên nhóc này là người con thích ba năm?” Ân Ân đỏ mặt: “Vâng.” “Hình như cậu ấy đang làm nhân viên thực tập ở công ty của mẹ.” Ân Ân kinh ngạc nhìn Ân Lưu Tô, trên mặt tràn đầy dấu chấm hỏi. Ân Lưu Tô phun cọng cỏ ở trong miệng ra, kéo Ân Ân đến trước mặt Cận Bạch Trạch dù cho cô có liều mạng giãy giụa. “Trước mắt cậu là cơ hội cả đời không cần phải phấn đấu.” “Đây là con gái của bà chủ, tới chào hỏi một chút.” Cận Bạch Trạch nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Ân Ân, suy nghĩ vài giây rồi gọi: “Mẹ.”
Vốn tưởng rằng chỉ là làm giấc mộng, nhưng sau chuyến du lịch tuần trăng mật trở về, Lâm Thiên Quất lại nhìn thấy cô gái như đóa hoa mong manh kia trong công ty của Phó Việt Ninh. Truyện Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn của tác giả Chuyên Nghiệp Hàm Ngư kể về Lâm Thiên Quất cùng Phó Việt Ninh đi tuần trăng mật kỉ niệm bảy năm kết hôn ngọt ngào, nhưng tại một cái giường lớn trong khách sạn 5 sap, cô mơ thấy một giấc mộng khiến cô cực kì tức giận và vô cùng nghẹn khuất.
Trong mộng, cô thấy chồng mình là nam chính ngược văn lãnh khốc vô tình, có một nữ nhân nhìn như đóa hoa trắng mong manh yếu đuối, và chồng cô lại là người cưỡng ép cô gái kia yêu mình, dây dưa lẫn nhau, cô thì lại thành nữ phụ độc ác vạn năm, chuyên thành kẻ ức hiếp nữ chính, sau đó bị nam chính, tức là chồng cô đánh trả, tát tai, ức hiếp lại, trả thù cho nữ chính.
Nhưng rồi không thấy đau gì cả, hắn mở mắt, nhìn ánh nắng xuyên qua từng kẽ lá, chỉ thấy một nam sinh đẹp trai lạnh lùng dùng lưng chặn bóng cho cậu.Từ đây Giang Trì tự giác đảm nhiệm chức vị bảo tiêu, bọn họ cùng nhau lớn lên, trở thành cặp bạn học trúc mã khăng khít. Bạn đang đọc truyện Xuyên Sách: Mỹ Nam Bệnh Và Vệ Sĩ Trúc Mã Của Hắn của tác giả Tô Mang. Tiểu thuyết “Trúc mã không đánh thắng trời giáng” có thêm một người xuyên không.
Người xuyên không Thịnh Gia Nam xuyên vào trúc mã pháo hôi của nam chính công, nhưng mệnh yểu, sẽ chết sớm
Hôm ấy Lộc Hàm xui xẻo đi muộn, bị ánh mắt sắc lẻm của Ngô biên tập lia tới, đành ủ rũ cụp tai đi theo vào văn phòng, chuẩn bị tâm lý nghe dạy bảo. Bạn đang đọc truyện Tổng Biên Tập Không Thể Đáng Yêu Vậy Được của tác giả Điên Cuồng Đích Nha Thiên Tài. Biên tập mới tới của họ có kĩ năng thượng thừa khiến ai cũng e sợ, một khuôn mặt lạnh, dọa được tất cả nhân viên.
Hôm ấy Lộc Hàm xui xẻo đi muộn, bị ánh mắt sắc lẻm của Ngô biên tập lia tới, đành ủ rũ cụp tai đi theo vào văn phòng, chuẩn bị tâm lý nghe dạy bảo.